Các loại thuốc được chỉ định trong trường hợp này là Disulfiram, Naltrexone, Acamprosate. 3 loại thuốc này được FDA phê chuẩn để điều trị bệnh xơ gan do lạm dụng rượu.
Nếu bạn uống rượu trong khi dùng disulfiram, bạn sẽ gặp các phản ứng tiêu cực hoặc các triệu chứng nôn nao tồi tệ hơn nhiều so với các triệu chứng nôn nao thông thường. Những triệu chứng này có thể bao gồm đau đầu, buồn nôn, nhầm lẫn và không thoải mái.
Naltrexone làm giảm cảm giác thèm rượu và Acamprosate làm giảm cả sự khó chịu về thể chất và tinh thần liên quan đến việc bỏ rượu, chẳng hạn như ít đổ mồ hôi, rối loạn giấc ngủ và lo lắng.
Tuy nhiên, các tác dụng phụ có thể gặp khi sử dụng những loại thuốc này để điều trị xơ gan do rượu bao gồm buồn ngủ, rối loạn cương dương, đau đầu, thay đổi tâm trạng, bệnh lý thần kinh ngoại biên, chuột rút cơ bụng, viêm da. Ngoài ra, bệnh nhân còn có thể bị mất ngủ, đau cơ, phát ban, nôn, tiêu chảy và ngứa dữ dội.
Các loại thuốc kháng virus được sử dụng để điều trị xơ gan do viêm gan virus gây ra. Các thuốc được thường được dùng bao gồm Interferon kháng virus, chất ức chế protease, thuốc ức chế men sao chép đảo nghịch.
Các tác dụng phụ khi dùng những loại thuốc này điều trị xơ gan do viêm gan virus có thể bao gồm đau bụng hoặc đau dạ dày nặng, cảm giác no, buồn nôn, bệnh lý thần kinh ngoại biên hay các triệu chứng giống như cúm, chẳng hạn như sốt, đau nhức cơ thể và ớn lạnh.
Một số dạng xơ gan là do viêm gan gây ra bởi phản ứng tự miễn, trong đó hệ thống miễn dịch của cơ thể tấn công các mô khỏe mạnh bình thường. Corticosteroid là thuốc chống viêm cũng ức chế đáp ứng miễn dịch. Điều này giúp giảm viêm gan, giúp ngăn ngừa tình trạng xơ gan tiến triển.
Tên thường gặp của các loại thuốc corticostreroid điều trị xơ gan bao gồm Prednisone, Prednisone and azathioprine. Thuốc prednisone được sử dụng với liều cao và thời gian dài có liên quan đến sự gia tăng các tác dụng phụ nghiêm trọng. Prednisone khi kết hợp với azathioprine có thể sử dụng ở liều thấp hơn.
Các tác dụng phụ có thể xảy ra bao gồm khó tiêu, không dung nạp glucose, xương mỏng và tăng nguy cơ nhiễm trùng, thay đổi hành vi.
Kháng sinh dự phòng có thể được sử dụng để ngăn ngừa nhiễm trùng vi khuẩn ở những người bị xơ gan và xuất huyết tiêu hóa. Các loại thuốc kháng sinh thường gặp điều trị xơ gan khi biến chứng bao gồm Ciprofloxacin, Norofloxacin, Ceftriaxone, Ofloxacin, Amoxicillin-clavulanate.
Các tác dụng phụ thường gặp khi sử dụng kháng sinh điều trị xơ gan bao gồm buồn nôn hoặc nôn mửa, tiêu chảy, đau bụng, đau đầu và phát ban.
Đông máu là một phản ứng phức tạp của protein và các yếu tố làm thay đổi máu từ chất lỏng sang dạng gel đặc. Quá trình này giúp cơ thể kiểm soát mất máu. Truyền máu được sử dụng đối với những người bị chảy máu kéo dài, hoặc chảy máu không đáp ứng với điều trị. Quá trình truyền máu có sử dụng một hoặc nhiều thành phần đông máu để giúp cầm máu.
Các tác dụng phụ có thể gặp liên quan đến việc truyền máu khá hiếm, nhưng có thể bao gồm dị ứng, sốt, nhiễm trùng, quá tải sắt, chấn thương phổi, phản ứng miễn dịch.
Ngoài ra, Desmopressin (DDAVP) được sử dụng để giúp giải phóng yếu tố von Willebrand, một loại protein cụ thể trong máu liên quan đến đông máu. Các tác dụng phụ có thể xảy ra liên quan đến việc sử dụng DDAVP để điều trị xơ gan bao gồm: đau đầu; giữ nước, có thể làm tăng trọng lượng cơ thể, đỏ bừng mặt, buồn nôn, động kinh, hạ natri máu.
Nguồn dịch: https://www.winchesterhospital.org/health-library/article?id=19277