Tiếng kêu 'Con xin lỗi mẹ, nhưng con đau quá!' và hành trình chữa ung thư máu cho đứa con 4 tuổi

Tiếng kêu 'Con xin lỗi mẹ, nhưng con đau quá!' và hành trình chữa ung thư máu cho đứa con 4 tuổi
Tiếng kêu đau đớn của con khiến những người làm cha mẹ như vợ chồng anh Tuấn Anh quặn thắt, nhưng nén tiếng nấc trong lòng, anh chị quyết tâm tìm đường chữa ung thư máu cho cậu con trai bé bỏng.

‘Em cho con về đi, nặng rồi’. Một ngày tháng 10 năm 2017, bác sĩ gọi anh Dương Tuấn Anh vào, trao đổi như vậy khi vợ chồng anh đưa bé Dương Quang Minh tới viện trong tình trạng cậu bé mệt mỏi, hai chân không thể duỗi thẳng được và toàn thân lấm tấm vết xuất huyết, hi vọng chữa ung thư máu cho con ngày càng mong manh...

‘Con xin lỗi mẹ, nhưng con đau quá!’

Tháng 4 năm 2016, Quang Minh bị viêm tai giữa, vợ chồng anh Tuấn Anh đưa con đi khám, xét nghiệm máu thấy có tế bào ung thư. Cả thế giới như sụp đổ dưới chân đôi vợ chồng trẻ.

Mẹ của Quang Minh là chị Nghiêm Hồng Nhung chỉ biết người ta nhắc tới ba từ ‘ung thư máu’ trên ti vi, thông qua các phương tiện truyền thông đại chúng, tưởng rằng nó ở xa tít mù tắp.

Nhưng vào một ngày tháng 4, căn bệnh đó lại hiện hữu rất gần, nằm trong chính đứa con bé bỏng của anh chị khi Minh mới được 2 tuổi rưỡi.

Bình tĩnh hơn, hai vợ chồng quyết tâm bước vào cuộc chiến chống lại căn bệnh ung thư quái ác và âm thầm đặt Minh vào vị trí của một chiến binh dũng cảm.

chua-ung-thu-mau-1

Quang Minh đến với thế giới này vào một ngày mưa gió, bão bùng nên mọi người gọi Minh bằng cái tên mạnh mẽ - Bão.

Quang Minh sớm chứng tỏ mình sẽ trở thành một cậu bé ngoan với cả gia đình khi ăn ngon, ngủ tròn giấc và không mấy khi quấy khóc.

Ngoài 12 tháng tuổi, Minh có thể hát cả bài hát tiếng anh ABC. Khoảng 18 tháng tuổi, cậu bé có thể viết thuần thục bảng chữ cái. Lớn thêm một chút nữa, cậu bé có thể tập toẹ viết các từ mới Tiếng Anh.

Nhìn thấy ở Quang Minh sự nhanh nhẹn và thông minh, mọi người hay đùa cậu bé bị đột biến gen. Không ngờ, lời trêu đùa đó hoá thật.

chua-ung-thu-mau-5

Ai hỏi Minh bị bệnh gì, người mẹ sinh năm 1989 đều từ chối trả lời. Ung thư là hai từ chị không bao giờ nhắc tới, đặc biệt là trước mặt cậu bé hơn 3 tuổi của mình. Có lẽ, chị quá sợ hãi những gì mà hai từ đó gây ra chứ chưa nghĩ đến chuyện chữa ung thư máu cho con.

Chị sợ cả những ánh mắt thương hại, những ngón tay chỉ trỏ của người nào đó nếu họ biết Quang Minh của chị đang mang trong mình căn bệnh ung thư máu.

Và trên tất cả, chị muốn Minh hiểu rằng, dù con có bị bệnh thì con vẫn là một cậu bé, con xứng đáng được sống như những đứa trẻ bình thường khác, được hưởng sự công bằng chứ không phải những ánh mắt dò xét của người đời.

Cả nhà ba người nắm chặt tay nhau, ngẩng cao đầu bước vào cuộc chiến gian nan, chống chọi với tử thần trong hành trình chữa ung thư máu.

chua-ung-thu-mau-3

chua-ung-thu-mau-8

Ước mơ đứa con khoẻ mạnh, khôi ngôi của mình sẽ trở thành một kiến trúc sư tài ba, một bác sĩ có tâm hay một giám đốc trẻ tài năng tạm thời bị gián đoạn bởi những đợt điều trị dày đặc.

Những đợt truyền hoá chất chưa biết bao giờ mới là hồi kết khiến cơ thể cậu bé teo tóp đi mỗi ngày.

Tóc rụng và hàng loạt phản ứng phụ kéo đến. Chị Nhung khi đó phải tự động viên mình ‘Không được mất hy vọng, tóc rụng rồi sẽ mọc lại. Mẹ sẽ lại được nhìn thấy nụ cười tươi, hàng mi cong vút và mái tóc đen óng ả của con’.

Những đêm nắm chặt tay con, lòng người mẹ quặn thắt với biết bao ước mong ‘Mẹ và con sẽ mặc đẹp đi dạo phố mùa thu. Hoá chất không thể đánh gục được ý chí, khát vọng sống của con. Hãy mạnh mẽ, kiên cường như chính cách con đã đến với thế giới này nhé con trai!’

Nỗi đau thể xác khiến Quang Minh liên tục khóc: ‘Con xin lỗi mẹ, nhưng con đau quá, con xin lỗi mẹ, con xin lỗi mẹ’.

Trung thu năm 2016, chị Nhung giật mình nhận ra là cơn bão cuộc đời ập đến cuốn gia đình bé nhỏ bước vào cuộc chiến đã hơn 5 tháng. Ngày Tết thiếu nhi, xung quanh Quang Minh vẫn là kim, truyền, hoá chất, tiêm bắp, chọc tuỷ, lấy máu...

Quang Minh đón sinh nhật tuổi lên 3 trong vòng vây của những cô bé, cậu bé cũng đang cắm kim luồn như con trên tay.

Một sinh nhật được tổ chức ở hành lang bệnh viện, xung quanh là một màu trắng toát, lạnh lẽo. Nhưng Quang Minh vẫn ấm áp khi không gian lúc đó ngập tràn sắc màu, bóng bay, bánh kẹo và những người bạn đồng bệnh.

Chiều 29 Tết năm 2016, cả gia đình vẫn ở căn buồng bệnh quen thuộc của Viện Huyết học & Truyền máu Trung ương. Tết năm đó của cả nhà có mùi của sự hy vọng mãnh liệt vào một ngày Quang Minh lại có thể khoẻ mạnh trở lại.

Cuộc sống của gia đình ba thành viên đảo lộn từ ngày nhận tin Quang Minh bị bệnh. Nhưng nó giúp anh Tuấn Anh và chị Nhung nhận ra một điều, sức mạnh đối đầu với bệnh tật của con lớn hơn bao giờ hết. Cho dù đó là một hành trình dài, dài lắm.

chua-ung-thu-mau-6

Hành trình chữa ung thư máu gian khổ hơn khi bệnh viện Thái Lan từ chối nhập viện

‘Bố ơi cứu con. Mẹ ơi con đau lắm’. Tiếng kêu khóc của Quang Minh như xé lòng hai vợ chồng anh Tuấn Anh.

Sau hơn một năm, chị Nhung những tưởng tế bào ung thư đã tạm thời ổn định. Thế nhưng, nó quay lại sục sạo cơ thể cậu bé 4 tuổi ráo riết hơn. Lúc này, tế bào ung thư đã xâm lấn gần như 90% cơ thể, hi vọng chữa ung thư máu cho con dường như chỉ còn mong manh như sợi tóc.

Nhiều người nói đến tai đôi vợ chồng trẻ những câu động viên nhưng đầy ẩn ý, là vợ chồng chị có thể có những em bé khác khoẻ mạnh hơn Minh…

Rồi cả những dãy số kinh phí chữa trị cho Minh ngày càng dài mà bệnh tình chữa ung thư máu thì không có dấu hiệu thuyên giảm…

Nhưng chị Nhung đã dũng cảm đối mặt và can đảm chấp nhận: ‘Nếu tôi là một người mẹ của đứa con bình thường, không bệnh tật thì tôi cũng khuyên các bà mẹ như vậy. Nhưng tôi là mẹ của Quang Minh, tôi không thể đứng nhìn con mình như vậy được. Tôi không buông tay con tôi đâu’.

Có người nói với hai vợ chồng, ở Việt Nam hay ở bất cứ nơi đâu thì cũng vậy thôi, chữa ung thư máu vẫn là câu hỏi chưa tìm được lời giải đáp.

chua-ung-thu-mau-7

Mặc những lời nói ra nói vào, gia đình quyết định đưa Quang Minh sang Thái Lan để tiếp tục chữa trị.

Trước thời gian bay một ngày, Quang Minh ngủ li bì từ sáng tới tối khuya, có lúc sốt cao đến 40.3 độ C. 

22 giờ hôm đó, cả gia đình lại hẹn nhau trong bệnh viện vì Minh đột nhiên sốt cao và thở gấp. 22 giờ 30 phút, Quang Minh tỉnh lại, mọi thứ tạm thời ổn định.

Bầu trời ngày chị Nhung bế Minh rời bệnh viện Huyết học và Truyền máu Trung ương giờ khuya tối thui. Chuyến bay lúc 8 giờ một ngày trung tuần tháng 10 đưa cả gia đình hạ cánh an toàn tại BangKok.

Bầu trời thủ đô Thái Lan ngày gia đình anh Tuấn Anh đến cũng tối một màu như khi hai vợ chồng ngước lên nhìn ánh sáng yếu ớt toả ra từ Viện Máu.

Một vài tia sáng rất nhỏ dẫn lối, anh chị không biết con đường phía trước, cuộc chiến tới đây của cả gia đình anh sẽ đi đến đâu. Nhưng hai vợ chồng vẫn đi về phía trước bằng quyết tâm và nghị lực của những người làm cha, làm mẹ.

chua-ung-thu-mau-4

Giữa trưa một ngày cuối tuần, Quang Minh choàng mở mắt sau chuyến bay, cậu bé bắt đầu khóc, đòi ông bà hai bên nội ngoại và hét toáng lên đòi về nhà.

Ngay ngày hôm sau, vợ chồng anh đưa Quang Minh tới Bệnh viện Chulalongkorn, Thái Lan làm thủ tục nhập viện.

Lúc đó, chân Minh phản ứng chậm, đầu gối không có cảm giác và hai bắp chân đau khi bác sĩ thử cảm giác chân cậu bé.

Bác sĩ tại bệnh viện Chulalongkorn không nhận điều trị trường hợp của Quang Minh. Người bác sĩ ấy khuyên hai vợ chồng nên đưa cậu bé quay lại Việt Nam sớm nhất có thể, tình hình không tốt lắm.

‘Mẹ tin con đường chúng ta đang đi là đúng’, chị Nhung luôn tự trấn an bản thân mình và cả gia đình như vậy.

May mắn đến với Quang Minh khi được bệnh viện Bumrungrad tiếp nhận. Bác sĩ ở bệnh viện này cũng nói tình trạng của Minh nặng lắm rồi, cần nhập viện gấp.

chua-ung-thu-mau-2

Đó là ngày thứ hai cả gia đình anh Tuấn Anh kiếm tìm hy vọng ở đất nước Thái Lan.

Đã hơn hai tuần trôi qua từ khi Quang Minh đến Thái Lan chữa trị, sức khoẻ Minh đã khá lên một chút. Cậu bé sinh năm 2013 này có thể ngồi chơi trò xếp chữ yêu thích của mình và chập chững đi lại.

Quang Minh mới truyền hoá chất xong đợt 1 nên còn rất yếu. Những cơn sốt chợt đến rồi đi, tình trạng của Minh giờ đã ổn hơn nhiều. 

Không có bố bên cạnh, hai mẹ con chị Nhung luôn nắm chặt tay nhau, cùng dìu nhau đi qua những tháng ngày gian nan này. ‘Mẹ ơi, sao con ngoan mà con không được về nhà? Bao giờ con được về nhà?’, ‘Mẹ ơi con rất yêu mẹ’.

Hành trình tìm lại bầu trời tuổi thơ trong trẻo của cậu bé dũng cảm Quang Minh vẫn đang được bố mẹ cậu bé cố gắng thực hiện với niềm tin mãnh liệt rằng con mình sẽ ổn sau những đợt điều trị ung thư máu.

Thu Hoa 

Tác giả: TH